top of page
Search

Chuyển nhà chuyện, và đôi chút về kinh tế, môi sinh

  • Writer: An Duyên
    An Duyên
  • Dec 8, 2023
  • 3 min read


Chẳng là mấy nay mình chuyển từ nhà này sang nhà nọ. Thân phận mây trôi, bèo dạt nên những lần lỉnh kỉnh như thế này, mình lại ngẫm nghĩ ra một vài thứ.

Mình viết chia sẻ lên đây để cho những ai đã đang và sẽ đi học xa nhà cần. Hoặc, chỉ là để dặn lòng mình.

1. (Chúng) mình mua quá nhiều rác

Ủa. Ai lại mua rác bao giờ cơ chứ? Nhưng, có đó. Lần chuyển nhà này, mình phát hiện ra trong tủ có quá nhiều rác mà mình mua. Đó là hàng loạt các loại túi giấy, túi nilon khác nhau. Mình không biết tự bao giờ, tủ mình có nhiều túi như thế. Toàn là túi khi mình mua quần áo, mua đồ dùng mỹ phẩm, linh tinh này nọ.

Ở Châu Âu, gần như các tiệm đồ, kể cả thời trang nhanh như Zara, Mango... đều tính tiền túi giấy đựng đồ. Mỗi lần mua sắm phát sinh, ai lại mang theo túi vải làm gì để đựng. Thế nên, lại trả thêm vài xen mua túi giấy.

Trong bụng, mình luôn thầm nghĩ, túi giấy chắc chắn này kiểu gì cũng dùng lại. Thế nhưng không hề ạ. Túi chất đống và khi chuyển nhà, mình lại phải bỏ nó ra thùng rác. Một sự phí phạm không hề nhỏ.

Biện pháp mình rút ra:

- Hạn chế mua đồ online. Tránh tình trạng đồ đóng gói, túi trở thành rác thải sau này. - Mua sắm có kế hoạch. Chí ít để tiết kiệm hơn và có thể đem túi đựng đồ về khi cần. Tránh lãng phí túi giấy, tiền trả túi giấy. - Khi mua giầy dép, mình sẽ không lấy hộp đựng nữa. Vì sau cùng thì hộp cũng không dùng đến nhiều.

2. Mua và nhận những thứ mình cần

Khi đi học xa nhà, mình cũng luôn muốn phòng có đầy đủ các thứ "deco" xinh xẻo để có cảm giác như ở nhà. Đúng thật, không gian sống, học hành cũng quan trọng. Tuy nhiên, cần tỉnh táo để mua những đồ mình cần vì đi học mình chỉ ở nhà thuê, sẽ chuyển đi lại nhiều lần. Thêm nữa, khi về nước hay chuyển đi chỗ khác, bạn không thể đem theo vô vàn thứ như: bát chén, tranh treo, bình lọ...

Mỗi lần bạn mình về nước, bạn mình có truyền thống để lại cho nhóm chung rất nhiều thứ từ quần áo, xoong nồi, rồi cả máy móc làm bánh. Khi nhận lại, mình chỉ nên nhận những thứ mình thật cần. Lần này dọn nhà, mình phát hiện ra vài túi xách lớn chứa những đồ mà bạn mình để lại. Nói chung, cần biết nói không: không cần thì không nhận.

Mình đã đọc và hay thực hành chủ nghĩa tối giản. Nhưng chỉ khi chuyển nhà, mình mới thấy một sự thất bại thảm hại. Nói chung, để đến mức "thoát đồ" thì cần một con đường hơi xa xôi tí.

3. Kinh tế và môi sinh

Mình thấy Marie Kondo hay chị Chi Nguyễn, những người "influencers" về chủ nghĩa tối giản với mình đều là những người hay xê dịch, từng chuyển nhà nhiều.

Vì chỉ khi bạn phải chuyển chỗ ở, bạn mới biết được bạn có bao nhiêu là đồ không dùng đến. Việc không sử dụng nó nhiều lần, cost-per-use cao khiến mình trở thành một người sử dụng tiền không đúng cách. Vậy nên, quản lý cách mua đồ, nhận đồ (cứ tạm gọi là input), cũng rất quan trọng. Những người tối giản mà mình nói trên cũng chia sẻ vài phương pháp mà mình đang thực hành: cân nhắc thật kỹ trước khi bỏ tiền hay công sức có món đồ nào đó.


Thay vì mua ngay lập tức, mua vì hôm nay giảm giá, bạn để giỏ 2 ngày và tự hỏi: Mình có thực sự cần nó đến thế? Có nó sẽ khiến cuộc sống của mình thêm hiệu quả hơn hay chỉ là một cảm xúc nhất thời? Nó sẽ mang lại giá trị gì cho mình?

Khi quản lý "input" đó tốt, bạn sẽ lấy về những thứ thực sự cần. Giảm lượng mua, cũng là giảm lượng rác thải. Cái này rất khó khi đâu đâu cũng là thông điệp "mua đi cho vui cửa, vui nhà, vui lòng". Nhưng, nghĩ đến số rác sau đó, mình cũng cần coi lại.

Gần đây, mình có tập dần mua chứng chỉ quỹ. Mỗi lần mua một món đồ, mình sẽ nghĩ rằng, với giá đó thì mua được bao nhiêu chứng chỉ quỹ nhỉ? Từ đó, dòng tiền đến chỗ tươi tốt và ít rác hơn. Từ chuyện chuyển nhà, ra nhiều thứ khác.

Rome, viết từ tháng 11 sang tháng 12, năm 2023.


 
 
 

Comments


bottom of page